Tự động cho Cashfiesta: Cashfiesta English versionc 7.0
Thứ Ba, 31 tháng 8, 2010
Cashfiesta English versionc 7.0
Author: quocviet
| Posted at: 09:55 |
Filed Under:
phần mềm
|
kiếm tiền online uy tín với Cashfiesta
Author: quocviet
| Posted at: 09:47 |
Filed Under:
kiếm tiền
|
KIẾM TIỀN ONLINE UY TÍN VỚI CASFIESTA
Kiếm tiền trên mạng bạn đã thử chưa? Hiện nay việc kiếm tiền trên mạng đã rất phổ biến nhưng cũng không ít người nản lòng với hình thức kiếm tiền này.
10 câu truyện tình yêu hay nhất! 6
Author: quocviet
| Posted at: 09:27 |
Filed Under:
truyện tình cảm
|
Chủ Nhật, 29 tháng 8, 2010
langmaster english elements
Author: quocviet
| Posted at: 19:11 |
Filed Under:
học tiếng anh
|
Langmaster English Elements- Phần mềm học tiếng anh hiện đại nhất
• Bạn muốn kiểm tra khả năng phát âm và muốn hoàn thiện nó?
English Study Pro 1.0
Author: quocviet
| Posted at: 17:41 |
Filed Under:
học tiếng anh
|
giáo trình luyện nghe HERE AND THERE
Author: quocviet
| Posted at: 15:26 |
Filed Under:
học tiếng anh
|
HERE AND THERE
HERE AND THERE là một giáo trình luyện kỹ năng nghe dành cho người học có trình độ cỡ “low-intermediate”. Giáo trình này gồm 12 unit được chia thành 2 phần. Mục đích của nó là giúp bạn luyện kỹ năng nghe nói tiếng Anh-Mỹ thông thường.
kho tàng truyện cười Việt Nam! 5
Author: quocviet
| Posted at: 14:15 |
Filed Under:
truyện cười
|
kho tàng truyện cười Việt Nam! 4
Author: quocviet
| Posted at: 11:00 |
Filed Under:
truyện cười
|
61. MẤT MÌNH
Quan huyện sai tên lính lệ giải một nhà sư lên tỉnh. Tên lính có tính hay quên, lúc ra đi sợ quên, cứ nhẩm đi nhẩm lại mãi :
kho tàng truyện cười Việt Nam! 3
Author: quocviet
| Posted at: 09:00 |
Filed Under:
truyện cười
|
41. BA ANH ĐẦY TỚ
Một lão nhà giàu có ba anh đầy tớ, nhưng mỗi anh một tính. Anh thì rất cẩn thận, anh thì rất lo xa, còn một anh thì rất lễ phép. Lão lấy làm đắc ý lắm.
kho tàng truyện cười Việt Nam! 2
Author: quocviet
| Posted at: 07:00 |
Filed Under:
truyện cười
|
21. YẾT THỊ
Ngoài đường không có đèn. Tối đến, quan Phủ doãn (quan đứng đầu tỉnh có kinh đô) đi vấp phải người ta, lấy làm giận lắm. Sáng mai, quan ra yết thị:
"Ai đi đêm phải cầm đèn ".
Đêm hôm ấy, quan đi, lại vấp phải một người. Quan quở:
-Ngươi không đọc yết thị à?
Người kia đáp:
-Bẩm, có đọc.
-Thế sao ngươi không cầm đèn?
-Bẩm có, tôi có đèn.
-Thế sao trong đèn không có cắm nến?
-Bẩm trong yết thị chỉ thấy nói cầm đèn, chớ không nói cắm nến.
Quan phủ doãn về, sáng hôm sau lại ra yết thị :
"Ai đi đêm phải cầm đèn, trong đèn phải có cắm nến"
Đêm hôm ấy, quan đi, lại vấp phải một người. Quan lại quở:
-Đi đêm sao không có đèn, có nến?
Người kia đáp:
-Bẩm tôi có đủ đèn đủ nến ạ !
-Thế sao ngươi không thắp nến?
-Bẩm, vì trong yết thị không thấy nói thắp nến.
Quan Phủ doãn về, sáng hôm sau lại ra yết thị:
"Ai đi đêm phải cầm đèn, trong đèn phải có nến, nến thì phải thắp"
Nhưng một hôm, nửa đêm, quan đi, lại vấp phải một người có đèn, có nến, nhưng nến đã thắp hết rồi. Quan
lại quở:
Người kia nói:
-Bẩm, trong yết thị không thấy nói hết cây nến này, phải tiếp cây nến khác ạ !!!
22. BỨC THƯ LẠ
Có anh lính đi xa, nhân có bạn ghé thăm, nhờ bạn đem về cho vợ ở nhà trăm quan tiền và một bức thư.
Giữa đường, anh bạn tò mò giở thư ra xem, không thấy biên số tiền gửi bao nhiêu cả, chỉ thấy vẽ bốn con chó, một cái hình bát quái, hai con dê và một cái chũm choẹ nên nảy ra ý ăn bớt. Về đến nơi, anh ta chỉ giao cho vợ bạn bức thư và bốn chục quan thôi.
Người vợ xem thư biết thiếu tiền, nên lên quan nhờ phân xử.
Quan hỏi:
-Chồng mày gửi người ta bốn mươi quan tiền, người ta mang về đưa tận tay cho, còn kiện nỗi gì?
Người vợ đáp:
-Bẩm quan lớn, anh ta ăn bớt ạ ! Chồng con gởi cho những một trăm quan kia ạ !
-Sao mày biết?
-Bẩm quan lớn, thư chồng con viết rành rành ra đấy, xin quan xem thư, sẽ rõ !
Quan giở bức thư quái gở kia ra xem, không hiểu gì cả, liền hỏi:
-Thế là thế nào? Bức thư không có chữ nghĩa gì cả, sao mày lại biết chồng mày gởi một trăm quan?
-Bẩm quan lớn, chồng con biên rõ ràng ra đấy. Bốn con chó là tứ cẩu, cẩu là cửu, tứ cẩu tam thập lục, là ba mươi sáu. Bát quái có tám cạnh, bát bát vị chi lục thập tứ, là sáu mươi tư. Sáu mươi tư với ba mươi sáu, chả là một trăm quan đó sao?
Quan cho phải, bắt anh kia trả lại số tiền. Nhưng ngài còn hỏi chị kia :
-Thế còn hai con dê và cái chũm choẹ kia là ý thế nào?
Chị ta sượng sùng không nói. Quan hỏi mãi mới thưa:
-Đấy là nhà con vẽ đùa.
-Đùa thế là có ý gì, phải nói ra.
-Bẩm quan lớn, hai con dê và cái chũm choẹ là nhà con muốn hẹn con rằng, đến tết Trùng dương (Trùng dương nghĩa đen là hai con dê, ngày 9 tháng 9 gọi là Trùng dương hay Trùng cửu) thì nhà con sẽ về thăm nhà để đánh chũm choẹ với nhau đấy ạ!
23. BỐ MÀY ! ĐÃ CHẾT VỚI TAO CHƯA?
Một hôm, nhà có giỗ vợ vừa làm cỗ xong, đặt lên bàn thờ thì một con ruồi đến đậu ngay lên dĩa thịt. Chị vợ vội kêu lên:
-Thôi chết tôi rồi ! Mâm cơm cúng ông bà mà anh không coi cẩn thận để ruồi nó đậu vào, làm uế tạp mất rồi !
Anh chồng nghe thế, giận con ruồi lắm, nghĩ bụng: Hai vợ chồng lòng thành làm được mâm cơm mà con ruồi nó làm ô uế, giờ có cúng, ông bà cũng không về hưởng nữa, liền lên huyện kêu:
-Bẩm lạy quan lớn, chúng tôi vất vả quanh năm, hôm nay mới làm được mâm cơm cúng ông bà, thế mà con ruồi nó sà vào, làm ô uế cả. Xin quan lớn xử cho con được nhờ.
Quan nghe xong bảo:
-Tao cho phép mày từ rày hễ thấy nó bất kỳ ở đâu, cứ đánh cho chết !
Quan vừa nói buông lời, thì có một con ruồi đậu ngay trên má quan.
Anh kia trông thấy, mím môi, giang tay tát bốp vào mặt quan và chửi:
-Bố mày ! Đã chết với tao chưa?
24. TÀI NÓI LÁO
Xưa, có một anh rất rành về khoa nói láo. Những câu chuyện anh ta bịa ra thần tình, khéo léo đến nỗi nhiều người đã biết tính anh ta rồi mà vẫn mắc lừa.
Nhờ cái tài ấy, anh ta nổi tiếng khắp vùng. Tiếng đồn đến tai quan. Một hôm, quan đòi anh ta đến nha môn, chỉ vào chồng tiền và một cây roi song to tướng để trên bàn:
-Ta nghe đồn anh nói láo tài lắm, lâu nay thiên hạ bị anh lừa nhiều rồi. Bây giờ anh hãy bịa ra một câu chuyện gì lừa được ta thì ta thưởng cho ba mươi quan tiền. Trái lại, anh không lừa nổi ta, thì sẵn chiếc roi song kia, ta cho anh ba chục roi.
Anh nói láo nghe xong, gãi đầu gãi tai bẩm:
-Lạy quan lớn, đèn trời soi xét. Quả bấy lâu nay con mắc tiếng oan, con có nói láo bao giờ đâu ạ ! Nguyên con có ông tằng tổ đời xưa đi sứ bên tàu, đem về được một bộ sách nói toàn chuyện lạ, con xem thấy hay hay, đem kể lại, nhưng chẳng ai tin, cứ bảo rằng con nói láo...
Câu trả lời gợi tính tò mò của quan. Quan liền bảo:
-Thế à? Vậy anh có thể cho ta mượn xem được không?
-Trăm lạy quan lớn. Ngài xá cho, vì..... con làm gì có sách ấy! Con nói láo đấy mà !
Bấy giờ quan mới ngã ngửa người ra.
25. THI NÓI KHOÁC
Một hôm được nghỉ, bốn quan họp nhau đánh chén. Nhân lúc cao hứng liền mở cuộc thi nói khoác.
Quan thứ nhất nói:
-Tôi còn nhớ, ngày tôi trọng nhậm ở huyện nọ, tôi được trông thấy một con trâu to lắm, nó liếm một cái mất cả một sào mạ !
Quan thứ hai nói:
-Thế đã thấy gì làm lạ. Tôi còn trông thấy một sợi dây thừng to gấp mười cái cột đình làng này !
Quan thứ ba nói:
-Tôi đã từng thấy một chiếc cầu dài lắm, đứng đầu này không thể nào trông thấy đầu kia. Chỉ biết rằng có hai bố con nhà nọ, kẻ ở bên này, người ở bờ bên kia, mà chẳng bao giờ gặp nhau được. Lúc ông bố chết, người con nghe tin, vội vã sang đưa đám ma. Nhưng khi đi qua cầu sang đến nơi thì đã đoạn tang được ba năm rồi.
Đến lượt quan thứ tư:
-Thế kể đã ghê đấy ! Nhưng tôi lại còn trông thấy một cây cao khiếp lắm. Cứ biết rằng trứng chim ở ngọn cây rơi xuống mới đến nữa chừng, chim đã nở đủ lông đủ cánh và đã bay đi rồi.
Quan thứ ba hiểu ý, cây ấy dùng để làm cái cầu mình nói, đành chịu thua.
Bốn ông quan đắc chí, cười ha hả.
Bỗng có tiếng thét thật to làm các quan giật bắn người:
-Đồ nói láo cả ! Lính đâu? Trói cổ chúng nó lại cho ta !
Các quan sợ run cầm cập, ngơ ngác nhìn trước nhìn sau xem ai, thì té ra là tên lính hầu. Lúc ấy, các quan mới lên giọng :
-Thằng kia mày định trói ai thế?
-Bẩm quan, con thấy các quan thi nhau nói khoác thì con cũng nói khoác chơi đấy ạ !
26. CÓ CON GIUN ĐẤT
Quan tuần rậm râu, ngồi ăn cơm với quan án không râu. Có hạt cơm dính vào râu quan tuần, anh lính hầu quan tuần vội bẩm:
-Bẩm cụ lớn trong bộ râu cụ lớn có hòn ngọc minh châu.
Quan tuần thủng thẳng vuốt râu để cho hạt cơm rơi xuống.
Quan án về nhà, bảo anh lính hầu mình:
-Đấy mà xem ! Lính bên quan tuần khôn ngoan thế đấy ! Giá mà mày học được như nó thì có phải tao cũng được mát mặt không?
Cách mấy hôm sau, quan tuần mời quan án ăn cơm. Có sợi bún dính vào mép quan án, anh lính hầu quan án trông thấy vội bẩm :
-Bẩm quan lớn, trên mép cụ lớn có con giun đất ạ !
27. RẮM CỦA CON
Một bà huyện đến chơi nhà chị em, cùng đi có anh đầy tớ theo hầu. Đương ngồi trò chuyện đông đủ, bà huyện bỗng vãi rắm ra. Anh đầy tớ đứng hầu sau lưng, vội bưng miệng cười. Lúc bấy giờ, bà lớn tẽn lắm, nhưng cũng không dám nói gì.
Về đến dinh, bà mới gọi anh đầy tớ vào buồng, mắng cho một thôi một hồi:
-Đồ ăn hại ! Không ra thể thống gì cả ! Như người ta thì mày nhận là của mày, có được không ! Đằng này mày lại nhe răng cười như con khỉ ! Bà lại đánh tuốt xác ra bây giờ !
Anh đầy tớ sợ mất vía, vội lui ra chạy một mạch đến nhà kia, thanh minh với mọi người :
-Bẩm các bà ! Cái rắm bà con đánh lúc nãy là rắm của con đấy ạ !
28. GIÀN HOA LÝ SẮP ĐỔ
Một thầy đề sợ vợ, một lần bị vợ cào cấu cho sứt cả mặt, khi đến công đường, quan huyện thấy mới hỏi:
-Sao mặt thầy lại xây xát cả ra thế?
Thầy đề thưa:
-Bẩm chiều hôm qua con ngồi chơi hóng mát, cái giàn hoa lý nó đổ xuống, suýt nữa thì khốn.
Quan không tin hỏi lại:
-Thầy dối tôi. Chắc hôm qua vợ thầy lại cào cho thầy đấy chứ gì ! Thầy cứ nói thật đi, rồi tôi sai mấy tên lệ ra lôi cổ vào đây. Cái giống đàn bà phải trị thẳng tay, không thì được đằng chân lân đằng đầu cho mà xem.
Không ngờ, quan bà đứng trong tư thất nghe thấy quan ông nói vậy nên giận lắm, hầm hầm bước ra. Quan ông thấy bóng quan bà líu cả lưỡi lại, bảo thầy đề :
-Thôi... thầy... tạm lui... Giàn hoa lý nhà tôi cũng sắp đổ !
29. QUAN SẮP ĐÁNH BỐ
Một anh lính lệ tính cương trực, thấy quan huyện làm nhiều điều trái mắt, thường hay chế nhạo. Quan vẫn định bụng trị. Một hôm có người đến vu cho anh ta ăn tiền ở ngoài chợ, quan mừng thầm có dịp báo thù, liền cho lính bắt về.
Anh lính lệ về, dắt cả thằng con đi theo. Quan vừa trông thấy, đập bàn thét :
-Đánh ! Đánh ! Đánh cho nó chừa cái tật ăn hối lộ đi !
Anh lính lệ ngoảnh lại thủng thỉnh bảo con :
-Con đứng lui ra. Quan sắp đánh bố đấy !
30. NHƯNG NÓ PHẢI BẰNG HAI MÀY
Làng kia có một tên lý trưởng nổi tiếng xử kiện giỏi.
Một hôm nọ, Cải với Ngô đánh nhau, rồi mang nhau đi kiện. Cải sợ kém thế, lót trước cho thầy lý năm đồng. Ngô biện chè lá những mười đồng. Khi xử kiện thầy lý nói :
-Thằng Cải đánh thằng Ngô đau hơn, phạt một chục roi.
Cải vội xoè năm ngón tay, ngẩng mặt nhìn thầy lý, khẽ bẩm :
-Xin xét lại, lẽ phải về con mà !
Thầy lý cũng xoè năm ngón tay trái úp lên năm ngón tay phải, nói:
-Tao biết mày phải....... nhưng nó lại phải......bằng hai mày !
31. ĐỔ MỒ HÔI MỰC
Một ông tai mắt trong làng, tính thích ăn đỗ đen luộc, nhưng lại sợ vợ. Một hôm, nhân lúc vợ đi vắng, ông ta luộc một nồi đỗ đen ăn vụng. Ăn được một ít thì vợ về. Lúc ấy lại đến giờ ra đình lễ thánh.
Sợ để nồi đỗ ở nhà vợ biết thì nguy, nên ông ta trút vào mũ (đây là loại mũ của ông hào lý thời phong kiến đội khi tế lễ ở đình), rồi đội lên đầu mà đi. Dọc đường, nước đổ cứ chảy ròng ròng, lem luốc cả mặt. Ra đến đình mọi người trông thấy, hỏi vì sao.
Ông ta đáp:
-Ấy tôi thường có tính đổ mồ hôi mực như thế đấy !
32. VỤT VÀO ĐẦU, CÒN PHẢI HỎI
Một ông cửu phẩm có tính mê cờ bạc nhưng lại sợ vợ. Một hôm đánh bạc bị thua, ông ta cởi giày cắp vào nách, rón rén đi quanh sân vào nhà. Chị vợ đang cầm sào gẩy rơm trông thấy thế liền giơ luôn gậy lên vụt chồng.
Ông Cửu cuống quá, giơ tay đỡ gậy, mồm kêu rối rít:
-Ơ! Mẹ mày! Làm cái gì thế này? Làm cái gì thế này?
Mấy ông hàng xóm cười bảo:
-Rõ khéo? Trên năm mươi tuổi đầu, làm ông cửu, vợ vụt vào đầu còn phải hỏi.
33. XIN LÀM BỐ ĐỂ TRẢ NỢ
Một anh lúc còn sống công nợ nhiều quá, lúc chết xuống âm phủ, vua Diêm vương tra sổ thấy chưa trả hết mới bắt hóa kiếp trâu kéo cày trả nợ.
Anh ta kêu rằng:
-Làm kiếp trâu cũng không xong, trừ phi làm bố chúng nó (chúng nó ở đây chỉ những người cho vay nợ) mới trả hết nợ chúng nó được.
Vua phán hỏi:
-Thế nghĩa là làm sao?
Anh ta trả lời:
-Làm kiếp trâu thì có hạn, làm bố chúng nó thì phải lo lắng cho chúng nó cả đời người, lúc chết có nghìn, có vạn cũng để lại cho chúng nó cả. Lại còn một nỗi, chúng nó bóp hầu nặn họng, nghịch ngợm trêu chọc người ta, người ta cứ gọi thằng bố chúng nó ra người ta chửi.
34. CHIẾM HẾT CHỖ
Một người ăn mày hom hem, rách rưới, đến cửa nhà giàu xin ăn. Người nhà giàu không cho, lại còn mắng :
-Bước ngay! Rõ trông như người ở dưới địa ngục mới lên ấy !
Người ăn mày nghe nói, vội vã trả lời :
-Phải, tôi ở dưới địa ngục lên đây !
Người nhà giàu nói:
-Đã xuống địa ngục, sao không ở hẳn dưới ấy, còn lên đây làm gì cho bẩn mắt?
Người ăn mày đáp:
-Thế không ở được nên mới phải lên. Ở dưới ấy, nhà giàu chiếm chỗ hết cả rồi !
35. ĐÂU DÁM LÀM KHỔ LÂY ĐẾN ÔNG
Một lão nhà giàu, vừa buôn bán, vừa cho vay, bóp nặn từng xu, nhưng lại cứ làm ra vẻ không thích giàu sang.
Một hôm lão ngồi than thở với bạn:
-Nhiều của cũng chẳng làm gì? Của càng nhiều càng khổ thân mà thôi.
Người bạn mới bảo:
-Tôi chỉ thấy thiên hạ mong có của, có ít thì mong được nhiều, có nhiều lại mong nhiều hơn, chứ chưa thấy ai phàn nàn như ông bao giờ. Hay nếu ông thấy khổ quá thì chia bớt cho tôi.
Lão nhà giàu vội từ chối:
-Ấy chết ! Tôi đâu dám thế ! Tôi có của đã lấy làm khổ rồi, đâu dám khổ lây đến cho ông !......
36. THÍCH XU NỊNH
Một người giàu nói với một người nghèo:
-Tao giàu có nghìn vàng, sao mày không xu nịnh tao?
Người kia nói:
-Ông có nghìn vàng, việc gì đến tôi mà tôi phải xu nịnh ông?
Người giàu bảo:
-Tao chia cho mày một nửa, mày xu nịnh tao nhé.
Người kia nói:
-Thế thì tôi cũng giàu bằng ông rồi, việc gì tôi phải xu nịnh?
Người giàu lại nói:
-Tao cho mày cả, hẳn mày phải xu nịnh tao chứ !
Người kia bảo:
-Lúc đó thì ông phải xu nịnh tôi mới phải !
37.UỐNG THUỐC ĐỘC KHÔNG CHẾT
Có một anh nhà giàu nghiện rượu, sợ đầy tớ uống vụng, nên số chọn nuôi một người lù khù. Anh ta có việc phải đi vắng, bảo người ở trông nhà:
-Mày ở nhà, phải trông coi lấy cái chân giò treo đó, với con gà sống thiến trong chuồng, kẻo chó mèo nó tha đi, nghe.
Và chỉ vào hai ve rượu:
-Còn hai ve này là thuốc độc để bẫy chuột. Uống chết đấy !
Anh ta đi rồi, người đầy tớ ở nhà bắt hai con gà sống thiến làm thịt, luộc chân giò lên ăn, lại lấy cả hai ve rượu uống hết, say mèm cả người. Khi anh ta về thấy người đầy tớ nằm sấp dưới đất, hơi men nồng nặc, liền đánh thức dậy hỏi gà, đùi heo và hai ve kia đâu. Người đầy tớ khóc mà thưa rằng:
-Con vâng lời ông ở nhà coi nhà, rủi có con mèo và con chó chạy lại, con mèo thì tha cái chân giò, con chó thì cắp con gà sống thiến chạy mất. Con sợ ông mắng nên lấy hai ve thuốc độc uống cho chết, không ngờ vẫn chưa chết!
38. DẠY CON
Một lão nhà giàu có máu me cờ bạc, nhưng cũng nghĩ đến tương lai của con, cho con đi học. Một hôm nhân rỗi, lão ta hỏi con xem nó học hành như thế nào. Nhưng lão ta chẳng nhớ gì ngoài mấy bài, mới hỏi:
-Mày bảo chữ "bất" là nghĩa thế nào?
-Thưa bố bất là lên đĩa ạ !
Lão nhà giàu giận quá, bèn quát:
-Thế thì mày viết chữ cửu cho tao xem?
Thằng bé hỏi lại:
-Thưa bố, cửu sừng hay là cửu vạn ạ?
39. NGHE QUA THÌ BIẾT
Có một ông nhà giàu đã dốt lại hà tiện. Con đã lớn mà không cho đi học , sợ mất tiền. Một ông khách thấy vậy hỏi:
-Sao không cho thằng nhỏ đi học trường?
-Vô trường học sợ trò lớn ăn hiếp.
-Rước thầy về nhà cho nó học vậy!
-A nó chưa có trí biết nó học được hay không?
-Có khó gì, thầy sẽ tùy theo sức nó mà dạy. Nay dạy chữ nhất là một, một gạch, nó thuộc. Qua ngày mai dạy nó chữ nhị là hai, hai gạch, nó thuộc. Qua bữa mốt dạy nó chữ tam là ba, ba gạch. Lần lần như vậy thì nó sẽ biết chữ.
Khách ra về, thằng con ra bảo cha:
-Thôi cha đừng rước thầy về tốn kém ! Mấy chữ ấy con đã thuộc rồi nghe qua thì biết.
Người cha bảo nó viết chữ nhất, chữ nhị, chữ tam nó đều viết được cả. Người cha khen giỏi rồi bảo nó viết chữ vạn. Nó thưa:
-Chữ vạn khó quá. Con viết gần nữa ngày mới được có năm trăm gạch mà thôi.
40. CHỐC NỮA TAO SANG
Một lão trọc phú đang ngồi tiếp khách, chợt có người vào đưa giấy, và đứng đợi trả lời. Lão kia vốn dốt đặc, nhưng sĩ diện với khách, làm mặt biết chữ, giả vờ mở giấy ra xem, rồi trả lời:
-Cứ về đi chốc nữa tao sang !
Tên người nhà kia gãi đầu gãi tai bẩm:
-Ông chủ sai con sang mượn con ngựa đem về ngay, chứ không phải mời ông sang đâu ạ !
Thứ Bảy, 28 tháng 8, 2010
kho tàng truyện cười Việt Nam! 1
Author: quocviet
| Posted at: 23:14 |
Filed Under:
truyện cười
|
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)